Mỗi bản thân mọi người ai cũng có ít nhất một lần được sống trong những khoảnh khắc đáng trân quý nhất của cuộc đời mình: có một sự nghiệp ổn định, có một người bạn tâm giao hay một tình yêu bền chặt, đích thực với bạn đời của mình và có một mái ấm gia đình hoàn hảo.
Đối với tôi một mái ấm gia đình hoàn hảo ở đây không chỉ là tổ ấm của mình mà còn cả một nơi làm việc mà tôi đã gắn bó hơn 8 năm – Trung tâm dịch vụ Y tế – Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa.
Không phải là một bác sỹ, một điều dưỡng viên, tôi chỉ là cô hộ lý nho nhỏ may mắn và cơ duyên đến, được làm việc tại đây với mọi người. Mỗi sáng đều đặn lúc 6h30, tôi đã có mặt tại đây khoác lên bộ đồ xanh quen thuộc lau dọn từng góc ngách của Trung tâm và đến chiều được về nhà. Không chỉ vậy, có những đêm trực phải làm xuyên đêm, mặc dù rất bận hay rất mệt, nhưng có lẽ được làm việc cùng mọi người làm tôi an ủi phần nào và hoàn thành công việc một cách tốt hơn.
Mọi người ở đây – tôi muốn nói là các đồng nghiệp của mình, quen biết nhau chắc là có duyên. Mỗi người đều mang một tính cách khác nhau, một độ tuổi khác nhau nhưng mục đích chúng tôi khi đến đây chắc chỉ có một. Tôi nghĩ đó chính là cách mà chúng tôi hòa hợp với nhau, mặc dù có đôi lúc nóng giận, không hiểu nhau.
Chập chững làm quen từ những ngày đầu, một đứa lạ lẫm, không hiểu gì về nơi làm việc như tôi, được mọi người giúp đỡ và đến nay đã gắn bó nơi này hơn 8 năm.Thời gian qua cũng không ngắn và cũng không phải dài, mà thời gian đó đủ để tôi hiểu nơi này – Trung tâm dịch vụ. Một Trung tâm dịch vụ tận tình, chu đáo, cố gắng hơn để bệnh nhân thoải mái và hài lòng khi đến nơi này như câu slogan ở đây chúng tôi thường hay đọc: “Nụ cười thân thiện, chất lượng hoàn hảo”.
Như mọi người đã biết, dịch bệnh rất hoành hành, mỗi một nhân viên y tế là một chiến sĩ và Trung tâm dịch vụ của tôi cũng vậy. Mặc dù với tất cả các biện pháp đặt ra, nhưng Trung tâm dịch vụ không tránh được dịch bệnh này và cũng có lúc ngôi nhà thứ hai của tôi sẽ ốm đau.
Vào chiều ngày 03/8, tôi nghe tin Trung tâm dịch vụ – toàn bộ khu D bị phong tỏa. Cảm xúc của tôi lúc ấy không chỉ bất ngờ mà còn lo lắng khi biết hậu quả của dịch bệnh này đem lại. Phong tỏa ở đây tất nhiên chúng tôi đều không được về nhà, cùng với các bác sĩ, điều dưỡng, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân.
Trong thời gian phong tỏa, ban ngày chúng tôi vẫn phải làm việc như mọi ngày, nhưng trong tinh thần cảnh giác cao hơn trước. Ban đêm khi rảnh, tôi và các đồng nghiệp gọi điện thoại về nhà như xác thực rằng chúng tôi vẫn ổn, và thỏa nỗi nhớ gia đình gặp được các con, người thân của mình qua màn hình nhỏ ấy. Các xét nghiệm cũng được làm đều đặn để phát hiện ca nhiễm mới nào không và nó đem lại cho mọi người ở đây một sự yên tâm nhất định.
Trong thời gian cách ly, chúng tôi không chỉ được chăm sóc về sức khỏe mà cả về tinh thần. Nhờ sự quan tâm của lãnh đạo Bệnh viện mà chúng tôi được tiếp tế đồ ăn và trái cây đầy đủ, làm chúng tôi giữ được tinh thần lạc quan hơn, và sau thời gian hết lệnh phong tỏa, ai nấy cũng vui mừng, vui mừng vì mọi người đều ổn, được về nhà gặp gia đình, bạn bè của mình, và Trung tâm dịch vụ của tôi đã mạnh khỏe và dũng cảm hơn đối mặt với dịch bệnh này.
Với tình hình dịch bệnh hiện nay vô cùng phức tạp, chặng đường phía trước vẫn còn gian nan và vất vả, nhưng mong rằng chúng ta sẽ đều vượt qua bình an và chiến thắng như chúng ta đã từng làm đối với nơi này vậy – Trung tâm dịch vụ Y tế – Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa.
Nguyễn Thị Hòa – Hộ lý
Trung tâm dịch vụ Y tế – Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa