
Thanh xuân là quãng thời gian tươi đẹp của tuổi trẻ. Đắm mình trong những cơn mưa rào của mùa hạ, là mụn mọc chưa hết, là chưa nói xong giờ học đã kết thúc, khuôn mặt đã mơ hồ. Là chồng sách vở cao như núi, từng chiếc ruột bút hết mực, là hát đến khàn giọng, cười đến rơi lệ.
Trải qua tuổi thanh xuân độ tuổi đẹp nhất đời người, khi bạn đã bước ra ngôi trường cấp 3 đầy hoài niệm để đặt chân vào một thế giới khác nhiều màu sắc thử thách hơn, cả bạn thân tôi cũng vậy!
Tôi, 16 năm về trước là một cô gái nhà quê, sinh ra trong gia đình nghèo có nhiều chị em, chủ yếu sống bằng nghề nông. Cuộc sống vất vả hơn khi hai chị em chúng tôi bước vào tuổi đến trường. Ba mẹ tôi lại làm việc chăm chỉ để chi trả tiền học phí cho mấy chị em. Nhìn thấy ba mẹ khó nhọc lòng tôi lại cố nhủ bản thân phải học hành thật tốt. Và giống như những đứa con gái cùng trang lứa, tôi cũng có ước mơ cho riêng mình.
Tôi năm đó, từng ước có một cuốn sổ nhỏ, có màu họa tiết đẹp đẽ để ghi lại những ước muốn của bản thân, lời chúc tốt đẹp là quyển sổ riêng bên người.
Tôi năm đó, nhặt được một cuốn sách ít người quan tâm, từ đó mơ ước tôi ngày càng cháy bỏng khi đọc được một lời thoại từ câu chuyện chứa trong nó. Và năm đó, bàn tay cầm bút ghi đăng ký dự thi Đại học mà tâm trạng lo lắng, bồn chồn.
Không may mắn như những người khác, bài thi của tôi đậu vào hệ trung cấp của ngành tôi chọn, nhưng rồi suy nghĩ nông cạn chỉ có bằng Đại học mới xin được việc làm và vụ mùa làm nông không được như ý, có em đang độ tuổi đi học, chi phí tôi học xa nhà thì không đủ lo cho em và ước mơ của bản thân không thực hiện được.
Ông trời đã đóng cánh cửa này nhưng rồi lại mở cho tôi một cánh cửa khác và có những sự gian nan kiên nhẫn. Qua buổi phỏng vấn nhỏ vào một ngày đẹp trời. Tôi được nhận vào làm hộ lý ở Trung Tâm Dịch Vụ Y Tế Bệnh Viện Đa Khoa Khách Hòa. Công việc này đưa tôi đến gần hơn những sở thích cá nhân. Tập cho tôi thêm cách ứng xử, thân thiện và cần thiết là đức tính kiên nhẫn.
Những ngày đầu vào làm việc, tôi không phân biệt được tôi đang làm gì và bản thân cần làm những gì. Nhưng có sự giúp đỡ của mọi người, mỗi ngày trôi qua ít khó khăn hơn khi thích nghi với công việc này.
Sau vài tháng học việc, qua các khoa các chị cũng vui vẻ giúp đỡ tận tình từng cách lau nhà, phân loại khác… Tôi đã biết vì sao tôi được làm ở đây. Mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời đều là có cái duyên, được gặp gỡ người này chứ không phải người khác, được làm việc ở công ty này chứ không phải ở một công ty khác. Và tôi, khi được nhận làm việc ở đây như thượng đế đã ban cho tôi món quà đặc biệt của tuổi trẻ, được tiếp xúc với nhiều người, biết được hoàn cảnh của họ, biết được họ gắng gồng từng phút, từng ngày để được sống. Những bác sĩ, anh, chị, điều dưỡng làm việc tận tình, chu đáo. Những ca phẫu thuật đứng hàng giờ đồng hồ dù có mệt mỏi nhưng luôn nở nụ cười trên môi. Tất cả đều đem lại điều tốt đẹp cho bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Như cầu khẩu hiệu của Trung Tâm: “Nụ cười thân thiện- Chất lượng hoàn hảo”.
Và những người làm công việc hàng ngày dọn dẹp như tôi cũng cố gắng làm việc mỗi ngày để Trung Tâm luôn trong tình trạng sạch sẽ nhất như khi bệnh nhân có cảm giác như ở nhà.
Ở đây, tôi có những người đồng nghiệp của mình, vui đùa trong những giờ rảnh rỗi. Ai cũng đối xử tốt với nhau thật chân thành, quan tâm chia sẻ những niềm vui khó khăn trong cuộc sống. Những buổi học về luật, buổi đi chơi dã ngoại, sinh nhật Trung Tâm, buổi liên hoan cuối năm tôi không thể nào quên được, kề vai bên nhau, thể hiện năng khiếu của mỗi người, hòa chung một niềm vui trộn vẹn.
Trung Tâm Dịch Vụ Y Tế Bệnh Viện Đa Khoa Khánh Hòa, không chỉ là nơi khám chữa bệnh mà còn là gắn kết tình người. Kỷ niệm 5 năm sẽ thấy được trung tâm mang diện mạo mới, chắc chắn sẽ phát triển hơn, vươn xa hơn trong tương lai.
Nguyễn Thị Hòa- Tổ hộ lý